Người dưng à !
Đã lâu lắm rồi đấy, chúng ta không còn gặp gỡ và thường xuyên nói chuyện như trước. Tối nay, ngồi một mình em lại lang thang khắp nơi, suốt tận cùng ngõ hẻm trên mạng. Bất chợt bắt gặp những tin nhắn cũ, kỷ niệm tự nhiên ùa về, đầy ắp trong em và giống như vô thức, em lại ngồi gõ những dòng tâm sự này cho người dưng, giống khi xưa em vẫn từng làm thế.
Em và người dưng quen nhau chỉ là sự tình cờ , gặp và nói chuyện rồi quen thân. Ngày ấy, Em là con bé nhút nhát. Số phận cũng không ưu ái gì . Cuộc sống buồn tẻ , suốt ngày chỉ quẩn quanh trong phòng và ngồi bên máy tính. Em mơ ước vươn ra ngoài kia, được tắm mình trong biển nắng vàng , vốc từng bụm gió tung lên bầu trời cao. Em muốn được một lần đi trên cỏ bằng chính đôi bàn chân của mình. Em muốn làm nhiều, thật nhiều những cái mà người đời vẫn làm. Nhưng rồi tất cả cũng chỉ mãi là những ước mơ
hon nguoi dung xa
Người dưng đã đến vào một đêm mùa thu, đặc quánh nỗi buồn. Đã kéo em ra khỏi cái màn đêm cô quạnh ấy.em đã cười rất nhiều trước sự pha trò hóm hỉnh của người dưng. em đã tự tin hơn trong sự cô đơn của mình. Người dưng đã làm trái tim non nớt nhưng cũng lắm sẹo của em thức tỉnh không còn chìm đắm trong sự cô quạnh
Người dưng đã chỉ bảo cho em rất nhiều điều… Để em có thể sống mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn trước sự khắc nghiệt của cuộc sống. Để em biết chấp nhận, đối diện và vượt qua mọi khó khăn.
Em cảm thấy lòng mình bình yên, cảm giác như vừa lấy lại được những điều đã để vụt mất, để thấy yêu người và yêu cuộc sống này hơn….
Người dưng biết không? Rồi tự khi nào chẳng biết, người dưng cứ nhẹ nhàng len lỏi vào trong từng suy nghĩ của em . Ngày trước, cứ mỗi khi chạnh lòng hay lan man suy nghĩ ,em thường gục đầu vào vai mẹ, lặn ngụp trong yêu thương của gia đình
Ngày trước em chỉ biết gia đình, mỗi lần như thế chỉ cần gọi và nghe giọng mẹ yêu – thế là ấm lòng. Nhưng giờ đây mỗi giọng nói của mẹ thôi hình như không thể lấp đầy cơn sóng lòng ấy, thế là em lại mon men dẫn con tim mình theo một tiếng gọi khác.
Người dưng à!em đã sống trong sự hoang tưởng của tình yêu, ngay cả xương rồng sống bền bỉ như vậy mà trên người nó cũng còn có gai kia mà, để làm gì người dưng biết không? Để thích nghi với cuộc sống. Cuộc sống có nhiều thử thách, tình yêu cũng vậy, chẳng có thứ tình yêu nào sống mãi với ảo tưởng được cả, bản chất của nó phải được thể hiện qua nhiều thử thách, và qua mỗi lần thử thách đó sẽ cho ta kinh nghiệm rằng: Nếu ta thắng thì ta sẽ sống với một tình yêu đẹp, và nếu ta thua, ta sẽ mất đi tình yêu đó…
Và không ngờ, em đã thua. Không phải em thua vì em không thể vượt qua được thử thách mà là vì chính em đã lầm tưởng. Em đã đặt tên nhầm cho mối quan hệ giữa em và người dưng.Người dưng đến mang theo bao làn gió lạ, thổi niềm tin và hy vọng vào cuộc đời em
Người dưng đi đã để lại trong em bao khoảng trống. Yêu thương dường như là một thứ xa xỉ phẩm và nó chỉ tồn tại trong giấc mơ của em.
Nhưng kệ, em cứ quăng ra lòng mình. Tổn thương là gì cơ chứ ! Trong khi cuộc đời này , hạnh phúc chỉ từ trong suy tưởng mà ra thôi
Người dưng thấy không? Em mạnh mẽ lên nhiều, rất khác xa ngày xưa đúng không?
Cũng chính nhờ có người dưng ấy !Cho dù cuộc đời này có dồn em đến góc tường thì em vẫn tin rằng mình sống đúng và là chính mình cho đến phút cuối
Khi cuộc sống là dòng chảy cuồn cuộn có thể cuốn phăng em đi, thì chẳng việc gì phải cố đi ngược lại, em phải tìm lối rẽ cho bản thân thôi
Những góc tối của tâm hồn, em cũng đem ra phơi nắng hết , cho nó khô queo đi, còn hơn để nó mục rữa như trước.
Suy nghĩ của em thật ok đúng không người dưng ?
Cuộc vui nào cũng đến hồi kết thúc. Đã để lại trong em những kỷ niệm vui và đẹp
Cám ơn người dưng nhé ! Cám ơn vì đã ở bên em. Cho dù là ngắn ngủi. Cho dù người dưng chỉ là một vệt sao băng lướt qua bầu trời của em. Nhưng em sẽ mỉm cười mỗi khi nghĩ đến người dưng.
Nếu như cuộc sống chỉ có niềm vui mà không có nỗi buồn thì sẽ nhàm chán lắm. Khi đó, em sẽ không biết đau, mà nếu em không đau, thì làm sao em hiểu được nỗi đau của người khác thế nào?
Nếu như cuộc sống chỉ có nụ cười mà không có những giọt nước mắt thì sẽ vô vị lắm nhỉ? Nếu em chỉ nhìn thấy mỗi nụ cười, em sẽ nghĩ rằng mọi người đều rất vui vẻ và thân thiện với nhau. Như thế, em sẽ không biết rằng, đôi khi người ta đau quá mà không khóc được, người ta sẽ cười. Và cũng có khi, người ta khóc vì quá vui mừng
Nếu như cuộc sống chỉ có những cuộc vui mà không có những khoảng lặng, thì mãi mãi em sẽ không bao giờ trưởng thành. Bởi vì em sẽ bị cuốn theo những cuộc vui ấy, em sẽ không có những khoảnh khắc để suy nghĩ. Cho dù em đã sai, thì cuộc sống vẫn cho em những khoảng lặng, để em tìm ra con đường tốt nhất để sống tốt cơ mà. Cuộc sống, cần lắm những khoảng lặng.
Nếu như chỉ vui vẻ với những người bạn, em sẽ chẳng bao giờ biết rằng cảm giác đơn độc nó đáng sợ đến thế nào? Và sẽ có lúc, vô tình em sẽ tạo ra cảm giác đơn độc cho bạn bè. Em rất mừng vì em nhiều lúc chạm đến cảm giác đơn độc.
Nếu như cuộc sống chỉ có những thành công, em sẽ không biết được rằng thất bại đôi lúc còn đáng trân trọng hơn cả thành công. Nếu em chỉ thành công, em sẽ không có những kinh nghiệm để làm cho cái kết quả đó tốt hơn nữa. Và hơn hết, em hiểu rằng thất bại mang lại cho em nghị lực và quyết tâm hơn những thành công phù du…
Cuộc sống cho em nhiều, đôi lúc em thấy thế là không đủ… Nhưng giờ em đã biết yêu những gì em đang có, và em hài lòng với những gì mà cuộc sống đã, đang và sẽ cho em
Em vẫn sẽ cảm ơn lắm những người đã mang lại cho em nỗi buồn, những người đã để em biết cảm giác đơn độc như thế nào, những người đã bỏ rơi và quay lưng lại với em khi em sai lầm, khi em khó khăn… Họ đã giúp em trưởng thành hơn, biết nghĩ hơn. Họ giúp em biết tin tưởng vào mình hơn, giúp em biết tự sống bằng chính sự nỗ lực của mình chứ không thể dựa vào người khác, dù chỉ một chút thôi.
Và hơn tất cả là cảm ơn những người luôn luôn tốt với em, những người luôn luôn động viên em, những người luôn tin tưởng vào khả năng của em… Họ giúp em thêm nghị lực, thêm sức mạnh và niềm tin để vững vàng trong cuộc sống.
Cảm ơn vì tất cả!